Thứ Bảy, 16 tháng 5, 2009

Lời hứa Kem Dâu

Trình duyệt của bạn có thể không hỗ trợ hiển thị hình này.

-Này, tớ muốn ăn…kem dâu.

-Hơ, thế là thế nào ? – Huy tròn mắt ngạc nhiên.

-Ơ, hôm nọ Huy bảo tớ nếu lớp mình thắng trận bóng đá bán kết, Huy khao tớ ăn kem dâu mà. Hạnh cười tinh quái.

-Nhưng…đã đi ăn chung với cả lớp ở Bud’s hôm nọ rồi còn gì ? Huy gãi đầu.

-Cả lớp là chuyện khác, đấy là phần của cả đội bóng khao cả lớp mà. Huy hứa riêng với tớ thì phải khao riêng tớ chứ. Hihi, đừng có mà nuốt lời nhé.

-Ơ…thế à –Huy bối rối- thế…để bữa nào nhé, hì hì, giờ tớ có việc bận rồi.

Huy co giò chạy lại chỗ mấy thằng bạn đang chờ ngoài cổng, tim đập thình thịch, không hiểu sao mỗi lần đứng trước mặt Hạnh là Huy lại…đỏ cả mặt, ấp a ấp ung. Mà quái thật, Huy hứa với Hạnh một chầu kem dâu khi nào vậy nhỉ ?

Hạnh đứng trong sân trường, nhíu mắt nhìn Huy cười tinh quái.

Ngày hôm sau vào lớp, Huy cứ …lén nhìn Hạnh mãi, không biết cô bạn này có ý gì không nữa. Sao lại “vẽ” ra một lời hứa Kem dâu từ đẩu từ đâu ra chi vậy ta, lòng cứ thấp thỏm không biết có nên hỏi thẳng Hạnh không. Hạnh ngồi cách Huy 2,3 cái bàn, nhìn Huy cứ nhổm lên nhổm xuống, biết chắc là cậu bạn này đang tò mò lắm, bụng rinh rích cười.

Cuối giờ, Hạnh định chạy lại chỗ Huy tiếp tục…đòi nợ thì Huy đã bị mấy cậu bạn lôi đi trước. Chiều nay đội bóng của buổi tập dợt cho trận chung kết trường sắp tới, hạnh và mấy cô bạn nữa rủ nhau ra cổ vũ các chàng trai lớp mình tập luyện, dù tập luyện chứ cũng cần “săn sóc viên” đúng không nhỉ. Nói thế thôi chứ Hạnh và các nàng ra đấy ngồi toàn…tám và ăn quà, hi hi, còn trong sân thì Huy và các bạn trai cứ chạy hồng hộc hồng hộc, mồ hôi nhễ nhại, nhưng lớp học có những khi thế này mới thấy vui, và cả lớp đoàn kết.

Hạnh ngồi đợi, định bụng sau khi đội bóng tập xong sẽ lại rủ Huy trưa mai tan học đi ăn kem. Thực ra, Hạnh với Huy có lời hứa nào đâu, chỉ là một lần vô tình Hạnh nghe Huy nói chuyện với mấy cậu bạn trong lớp (con trai nhiều lúc cũng tám ghê nha) rằng Huy rất thích ăn…dâu, mà mùa hè thì không có gì ngon hơn kem, nên kem dâu sẽ là lựa chọn số 1. Hạnh biết ngày mai lại còn là sinh nhật Huy nữa, con trai nhiều lúc hay bị hời hợt nên có khi ngay cả sinh nhật mình cũng quên. Hạnh để ý, mấy năm rồi Sinh nhật Huy mà Huy tỉnh bơ như không, chắc do nhà cũng không có điều kiện tổ chức sinh nhật, mà cậu cũng không quan tâm, nên thôi. Nhưng Hạnh thì muốn mang lại cho Huy một bất ngờ, chỉ đơn giản là vì hạnh cảm thấy rất quý Huy, một anh chàng cực tốt bụng trong lớp, trầm tính và hiền ơi là hiền. Hạnh thấy một anh chàng như Huy rất hợp để làm bạn thân.

Trời sụp tối, các anh chàng bóng đá lớp ta vẫn còn hăng say. Hạnh vội về vì sợ ba mẹ la, nên…đánh liều chạy đến gần sân gọi Huy ra nhờ một tý. Huy chạy ra đường biên, mắt vẫn dán vào chạy bóng, đứng một chỗ nhưng người cứ nhảy nhảy. Hạnh bảo.

-Huy nè, mai tan học đi ăn kem nha.

-Ừ. Huy nói, thở hồng hộc.

-Hạnh đợi Huy trước cổng trường nhà, Hạnh dẫn Huy đi chỗ này, vui lắm…

-Ừ. Huy vẫn ừ, mắt tiếp tục nhìn trái bóng.

Hạnh an tâm là Huy biết rồi, nên về, đâu có ngờ anh chàng ấy là “chúa hay quên” nên chỉ 5 phút sau trở lại sân bóng là cậu ta quên bẵng mất mình vừa hứa cái gì.

Trưa hôm sau, Hạnh như lời hẹn đứng đợi Huy trước cổng trường. Huy không nhớ nên cứ leo xe đạp thẳng tiến về nhà, vừa đi vừa ca, cậu không hề biết là đang có một cô bạn đứng dưới nắng mà đợi để chúc mừng sinh nhật mình. Hạnh đi tới đi lui, hết nhìn đồng hồ đến tán gẫu với bác bảo vệ, tới lúc chịu hết nổi thì hạnh gần như bật khóc, không ngờ Huy là một cậu bạn vô tâm đến vậy, hời hợt với sinh nhật mình đã đành, lại còn hứa lụi để cho một cô bạn gái đứng đợi dưới năng như vậy. Hạnh ức quá, lên xe đạp thẳng ra cái chỗ mà Hạnh định dẫn Huy tới, nơi đó có một vài đứa bạn thân đợi sẵn, cùng một chiếc bánh kem nho nhỏ hình quả dâu. Hạnh muốn làm cho Huy bất ngờ, vậy mà…

Hạnh khóc thút thít, lũ bạn xúm lại an ủi, bảo “hay là Huy có việc gấp” hoặc “Huy bận việc nhà…”, nhưng Hạnh vẫn buồn ơi là buồn, có chuyện gì thì cũng phải nói chứ.

Hạnh về nhà, phát sốt. Hôm sau nghỉ bệnh, mấy đứa kéo Huy ra góc sân hỏi tội một trận ra trò. Huy nghệch mặt đi vì tới lúc đó mới nhớ ra cuộc hẹn chớp nhoáng mà hai đứa ừ ừ trong sân bóng.

-Chết rồi, Huy quên mất. Làm sao đây, hạnh bị sốt vì Huy hả. Huy xin lỗi nha, làm sao bây giờ.

-Sao trăng gì nữa, xin lỗi ai ở đây. Huy đi xin lỗi hạnh kìa, nó giận Huy lắm đó.

-Huy xin lỗi thật mà…

Suốt buổi học hôm đó, huy cứ day dứt mãi không yên. Tan lớp, Huy chạy ngay ra quán kem Bud’s gần trường, định bụng mua một chiếc bánh kem dâu đem qua chỗ Hạnh chuộc lỗi. Hy vọng là Hạnh không giận Huy nữa, Huy không cố tình mà…

Huy đến trước nhà Hạnh. Nhấn chuông cửa.

Có một điều mà lũ bạn không nói cho Huy biết, rằng hôm qua là buổi sinh nhật bất ngờ, và chiếc bánh kem hình quả dâu Hạnh vẫn còn giữ trong tủ lạnh, vì Hạnh biết chắc là Huy sẽ tới chuộc lỗi, cậu bạn ấy là người dũng cảm cơ mà. Rốt cuộc thì Hạnh cũng đã có một bữa “kem dâu” no nức bụng, hai đứa ngồi ăn mà cươi tươi như hai đứa trẻ mục đồng, mặt mũi thì lấm lem kem.

Ơ hơ, kem dâu mùa hè thật tuyệt !

5 nhận xét:

  1. oi, dc an kem dau mua he thi qua that la 1 niem thu vi khoi che roai...:X:X Uoc ji minh co 1 nguoi de cung ru di an nhu the nhi :(

    Trả lờiXóa
  2. co ban gai nao tinh nguyen di an kem voi minh ko nao? hihi

    Trả lờiXóa
  3. Cái này chắc là sự tích côn chúa dâu tây :))

    Trả lờiXóa
  4. Mình cũng muốn ăn kem dâu, có ai hứa gì ko ;))

    Trả lờiXóa